52. THƠ NHẠC Chi Lê
Chi Lê
Chi Lê
------------
https://www.youtube.com/watch?v=_qJJS2l2blM
https://www.youtube.com/watch?v=GzyC442VJV4
----------
CƠN BÃO MÙA HÈ
Góc đường này anh từng đứng đợi tôi
Chiếc áo bay còn vương mùi chiến trận
Chiếc áo bay lẫn trong rừng áo trắng
Tôi tan trường mắt liếc, tóc đung đưa.
Tôi tan trường đi dưới nắng ban trưa
Áo dài bay như bàn tay vẫy gọi
Anh theo sau cứ lặng thinh không nói
Gót giầy sô giẫm trên lá vỉa hè.
Đường tôi về, trên nhánh Phượng, con Ve
Cứ nỉ non bài Thương ca mùa Hạ
Đường tôi về nhà chia làm đôi ngã
Anh đã theo tôi đến tận cuối đường.
Anh đã bay bằng đôi cánh yêu thương
Từ Duy Tân theo tình ra Thống Nhất
Anh đã bay đến tận cùng được, mất
Con Ve sầu gục khóc, tháng Tư ơi!
Tôi trở về góc phố cũ một thời
Đứng lặng lẽ một mình trong mưa lạnh
Cứ mưa đi tôi không cần phải tránh
Có một thời bão tố đã vừa chưa?
(KC - Sài Gòn 1985)
Góc đường này anh từng đứng đợi tôi
Chiếc áo bay còn vương mùi chiến trận
Chiếc áo bay lẫn trong rừng áo trắng
Tôi tan trường mắt liếc, tóc đung đưa.
Tôi tan trường đi dưới nắng ban trưa
Áo dài bay như bàn tay vẫy gọi
Anh theo sau cứ lặng thinh không nói
Gót giầy sô giẫm trên lá vỉa hè.
Đường tôi về, trên nhánh Phượng, con Ve
Cứ nỉ non bài Thương ca mùa Hạ
Đường tôi về nhà chia làm đôi ngã
Anh đã theo tôi đến tận cuối đường.
Anh đã bay bằng đôi cánh yêu thương
Từ Duy Tân theo tình ra Thống Nhất
Anh đã bay đến tận cùng được, mất
Con Ve sầu gục khóc, tháng Tư ơi!
Tôi trở về góc phố cũ một thời
Đứng lặng lẽ một mình trong mưa lạnh
Cứ mưa đi tôi không cần phải tránh
Có một thời bão tố đã vừa chưa?
(KC - Sài Gòn 1985)
--------------
MÙA HÈ NĂM ĐÓ
Có một mùa hè gọi là đỏ lửa
Anh về Sài Gòn đôi mắt quầng thâm
Em đâu biết rừng cao su chia nửa
Nửa đạn bom những cái chết âm thầm
Mùa hè Sài Gòn nắng vàng Phượng đỏ
Em làm sao biết có Tống Lê Chân
Tống Lê Chân ở đâu? Và ở đó…
Có những gì khiến anh phải trầm ngâm?
Ta đi bên nhau giữa phố đông người
Anh không nói làm sao em biết được
Đêm chiến trường với vầng trăng mọc ngược
Rừng cao su thành tháp pháo xé trời
Lửa chiến trường đốt cháy những bài thơ
Đốt cháy của anh những người bạn trẻ
Anh về Sài Gòn còn nguyên dáng vẻ
Chinh nhân buồn, uống cạn giọt buồn rơi.
Chiến tranh đã cắt đôi một mùa hè
Nửa bên em rợp trời hoa Phượng đỏ
Nửa bên anh là những vầng lửa đỏ
Có bao giờ em biết “chiến tranh” đâu?
Năm mươi năm qua một cuộc biển dâu
Khi em biết mùa cao su đỏ lá
Biết Tống Lê Chân năm đó ở đâu
Thì người đã bay đi không trở lại.
(KC)
Có một mùa hè gọi là đỏ lửa
Anh về Sài Gòn đôi mắt quầng thâm
Em đâu biết rừng cao su chia nửa
Nửa đạn bom những cái chết âm thầm
Mùa hè Sài Gòn nắng vàng Phượng đỏ
Em làm sao biết có Tống Lê Chân
Tống Lê Chân ở đâu? Và ở đó…
Có những gì khiến anh phải trầm ngâm?
Ta đi bên nhau giữa phố đông người
Anh không nói làm sao em biết được
Đêm chiến trường với vầng trăng mọc ngược
Rừng cao su thành tháp pháo xé trời
Lửa chiến trường đốt cháy những bài thơ
Đốt cháy của anh những người bạn trẻ
Anh về Sài Gòn còn nguyên dáng vẻ
Chinh nhân buồn, uống cạn giọt buồn rơi.
Chiến tranh đã cắt đôi một mùa hè
Nửa bên em rợp trời hoa Phượng đỏ
Nửa bên anh là những vầng lửa đỏ
Có bao giờ em biết “chiến tranh” đâu?
Năm mươi năm qua một cuộc biển dâu
Khi em biết mùa cao su đỏ lá
Biết Tống Lê Chân năm đó ở đâu
Thì người đã bay đi không trở lại.
(KC)
--------------
No comments:
Post a Comment