Wednesday, August 13, 2025

42. THƠ NHẠC Nguyễn Thái Việt


 
 
 
--------------
 
 
-------------------
* 45. NỢ TANG BỒNG - Nguyễn Thái Việt 
* 65. ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Nguyễn Thái Việt
* MIỄNG ĐẠN PHÁO - Nguyễn Thái Việt
https://www.youtube.com/watch?v=ZTVPjcSYwVQ 
 
 
---------------
 
CHÂN DUNG ẢO
Nguyễn Thái Việt
Ôm máy đợi,đợi hoài không thấy
Bỏ máy đi,hết lẫy lại hờn
Ôi tình cứ ngỡ keo sơn
Cam tâm mòn mỏi chiều hôm,xế tà?
Hồn ray rứt,cõi lòng tơi tả
Gối niềm đau,bóng ngã,chiều buông
Đợi tin khuya khoắt canh trường
Mắt nhòa sương khói, nỗi buồn ai hay?
Lòng quặn thắt canh thâu,gà gáy
Đợi chờ người ngần ấy tháng năm
Nhớ thương,thương nhớ âm thầm
Hạ,Xuân buồn bã,Thu,Đông lạnh lùng
Chiều chậm bước,đi cùng dĩ vãng
Tách trà gừng, mỗi sáng trầm ngâm
Bóng chim,tăm cá bao lần
Mắt xa vạn dặm,mù tăm dáng Kiều
Nhìn cảnh cũ,tiêu điều,xơ xác
Dấu chân xưa khuất nẻo tà dương
Cây si rũ bóng ven đường
Tâm tư trĩu nặng nỗi buồn trăm năm
Đành chọn kiếp,thân Tằm, trái Kén
Sầu nhả tơ sợi ngắn, sợi dài
Cuộn tròn một bóng hình ai
Đêm đêm vọng tiếng thở dài thiên thu
Nguyễn Thái Việt KBC 4906
-------------------------
 
Nguyễn Thái Việt
NĂM MƯƠI NĂM
Tháng ngày xoay trở lại
Bóng tối bủa vây quanh
Năm mươi năm tồn tại
Một ước mơ không thành
Đôi mắt nào phương ấy
Hạt bụi nào nơi đây
Con Thạch Sùng đâu đó
Tiếng kêu rơi cuối ngày
Giọng ve sầu như cũ
Phượng vẫn đỏ đầy sân
Áo học trò vẫn trắng
Mỗi lòng người bâng khuâng
Ghé thăm người bạn học
Giữa nghĩa trang hoang tàn
Nghĩa trang giờ đổi chủ
Bia mộ phai mờ tên
Họa hoằng đôi khách viếng
Giọt lệ nồng chưa quên
Nhìn chân dung tử sĩ
Lại càng đau lòng thêm
Năm mươi năm vẫn vậy
Hai dòng nước song song
Hai con thuyền nghịch lý
Cùng xuôi về hư không
Năm sau và sau nữa
Người thăm thưa thớt dần
Nhìn tro tàn, khói lạnh
Mà tự mình thương thân
Xác phù du một kiếp
Đủ suy tư trọn đời
Năm mươi năm nhìn lại
Vẫn nỗi buồn chưa vơi
Nguyễn Thái Việt KBC4906
------------------------- 
 
 67. LY RƯỢU ĐẦU NĂM - Nguyễn Thái Việt
https://www.youtube.com/watch?v=gETJkOaaDE0
Khi hạnh phúc bỏ vào đôi giỏ gánh
Thì đời người trĩu nặng một bên vai
Khi Tổ quốc bỏ vào đôi giỏ gánh
Nỗi thương tâm kẽo kẹt quãng đường dài
Thời gian chảy xoi mòn sâu hốc mắt
Điểm sương đầu,buông thõng khối trung niên
Tay dìu dắt vợ cùng con nheo nhóc
Đổ ven rừng, tạo nghiệp giữa rừng thiêng
Không đợi pháo, cõi người nay xơ xác
Chưa tàn Xuân, Mai héo nụ trong lòng
Hơi thở hắt thâu đêm gào tiếng VẠC
Mỏi thân CÒ, lặn hụp cuối trời Đông
Hồn trống vắng tựa TÌNH NHÂN lỗi hẹn
Nỗi âu lo như LÍNH GÁC đêm đầu
Xuân thoáng hiện qua một vài cánh ÉN
Đậu cạnh người thời điểm rộ mùa DÂU
Ly rượu CHÚC nâng hoài không thể hớp
Bởi men CAY tồn đọng mãi trong hồn
Tuổi tác đến không thể nào đuổi bớt
Nhận lời người chua chát sẽ nhiều hơn

No comments:

Post a Comment

Popular Posts