Sunday, August 10, 2025

6. THƠ NHẠC Cư Nguyễn

 
 
 
 --------------------------------
 
----------------
* NGÀY VÀ ĐÊM - Cư Nguyễn
https://www.youtube.com/watch?v=6qYv5-Ol0_0 

 
------------- 

LÁ THƯ TÌNH CHƯA GỞI
Lá thư ấy ngại ngùng chưa kịp gửi
Lệnh ra đi anh hụt hẫng bàng hoàng
Lá thư đợi một ngày mai sẽ đến
Mà đường đi hun hút bóng thời gian
Thư ấp ủ biết bao lời trìu mến
Của ngàn thông da diết bóng chiều lên
Và cả của đêm cuối cùng Đồi Bắc...
Bước chân đi ôm nỗi hận không tên
Thư hẳn lạc trong bão đời hiu hắt
Hẳn tả tơi trôi dạt tựa đời anh
Hẳn nhòa nhạt bên góc hồ giá lạnh
Gió cuốn bay vung vãi những ngày xanh
Em chắc sẽ không bao giờ giận nữa
Bởi cách ngăn xa thẳm một đại dương
Đã phân ly biền biệt mãi dặm trường
Sầu vong quốc võ vàng trên tóc úa
Em hẳn đã vội quên bên nhung lụa
Trời Tự Do trong cơn lốc đẩy đưa
Đã cuốn phăng ngững dấu yêu nồng cháy
Bỏ cung đường sương phủ mộng ngày xưa
Em sao biết lá thư tình ngày ấy
Bao ước mơ hy vọng cả đời anh
Trong một đêm nghiệt ngã vỡ tan tành
Trái tim héo sầu quê hương bất hạnh
Cư- Nguyễn.
------------- 
NẾU NGÀY ĐÓ EM VỀ
Nếu ngày đó em về thăm chốn cũ
Phố núi xưa vẫn mờ ảo sương mù
Em có thấy xuyến xao khi chợt nhớ
Dốc hẹn năm nao anh lóng ngóng chờ
Nếu ngày đó em về ngang phố chợ
Chợ vẫn đông vẫn rộn tiếng rao mời
Em có biết bao lần anh đứng đó
Mắt thẩn thờ tìm đâu bóng ngày thơ
Nếu ngày đó em về nơi quán nhỏ
Quán thuở nào ta lặng ngắm mặt hồ
Hồ vẫn lặng mà đời đâu phẳng lặng…
Cuốn ta trôi mỗi đứa một bến bờ
Nếu ngày đó em về lên đồi vắng
Đồi vắng bóng người chỉ có ngàn thông
Thông vẫn xanh một thời ta mơ mộng
Mộng vỡ rồi mơ nữa cũng hoài công
Nếu ngày đó em về đừng ghé lại
Ngôi trường xưa ta từng bước kề vai
Trường đổi chủ cũng như đời dâu bể
Đường thay tên phố biến dạng hình hài
Nếu ngày đó em về dù quá trễ
Để nhìn nhau …rồi đi mãi không về
Để tất cả phai nhòa theo bọt bể
Kỷ niệm xưa thoáng như một cơn mê
Cư-Nguyễn
---------------- 

Cư Nguyễn
HAI VÀ MỘT!
Hai con mắt để rõ đời đen trắng,
Hai vành tai để nghe rõ chánh tà,
Hai cánh mũi để nhận mùi dối trá...
Một miệng thôi chỉ duy nhất Việt nam!
Hai bờ vai nặng ân tình đất nước,
Hai cánh tay ôm trọn nghĩa tình quê,
Hai chân bước đạp gông cùm bạo ngược.
Một mái đầu thao thức với hẹn thề!
Hai lá phổi trời Tự Do khao khát,
Hai lá gan ngạo nghễ trước bạo tàn,
Hai quả cật chai đòn thù hung ác,
Một mật thôi không khuất phục tà gian!
Hai con mắt sáng ngời trong ngục tối!
Hai vành tai nghe hờn oán ngút trời...
Hai cánh mũi hương Tự do bay tới,
Một miệng thôi Tổ Quốc nghẹn không lời!
Hai bờ vai trút ngàn cân uất hận,
Hai cánh tay chào đón mặt trời lên,
Hai bàn chân khua sóng vỗ bồng bềnh...
Một mái tóc phong trần qua mấy bận!
Hai và Một đâu Hai mà chỉ Một,
Một con tim hai lối rẽ nghiệt oan!
Một nước non hai bến đợi mỏi mòn,
Hai và một cùng một nguồn Âu- Lạc!
Cư- Nguyễn.
------------------------- 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts