https://www.youtube.com/watch?v=v27SR3lP9zA
2. Tháng Tư có em về - Nguyễn Thanh Khiết
3. Tháng Năm về đất chết - Nguyễn Thanh Khiết
4. Cùng nhau về xóm biển - Nguyễn Thanh Khiết
5. Qua sông Lòng Tàu - Nguyễn Thanh Khiết
6. Qua phà Phú Định - Nguyễn Thanh Khiết
7. Trên đồi Vĩnh Biệt - Nguyễn Thanh Khiết
8. Người lính già - nguyễn thanh khiết
9. Qua đời một chuyến - nguyễn thanh khiết
10. Những kẻ MẤT chiến hào - Nguyễn Thanh Khiết
11. Đêm qua cầu Thạch Hãn - nguyễn thanh khiết
https://nguyenthanhkhiet.wordpress.com/2025/01/12/cung-nhau-ve-xom-bien/
Gọi biển chết cho bùn cao quá gối
Gọi người xưa còn giữ một màu cờ
Gọi những linh hồn vật vờ trôi nổi
Gọi chút tình nuôi dưỡng trái tim trơ
Rạch Giá khác rồi chân đi cũng mỏi
ngồi chỗ này hơ nóng giọt máu khô
còn lại dăm ba làm sao nhớ nỗi
mòn mỏi chưa những kẻ vá cơ đồ?
Hỡi tình nghĩa còn nguyên từ thuở ấy
bên nhau nhìn tóc đã ngả màu phai
thôi thì mặc cho trời long đất dậy
cứ thấy một lần là một cơ may
Dù biết mai này khi xa chốn ấy
thiên thu chỉ còn lại những dấu chân
kệ cứ nhắc nhau như lần đứng dậy
kệ cứ cười vang trên bước chân trần
Cứ như thể mình đã từng oanh liệt
mặc xác cuộc đời đổi thịt thay da
trong thiên hạ có bao lần ly biệt
đất này mấy đứa nữa sẽ đi xa
Gọi đi tình hỡi! Kiên Giang, Rạch Giá
nói đi những trăn trở dấu trăm năm
lũ chúng ta đã ngàn lần ngựa ngả
sá chi thân cái kén, phận con tằm
Đứa nhếch môi cười đời người trôi nổi
đứa lạnh lùng bất kể sống tai ương
cứ nắm tay sờ vết thương nóng hổi
mặc gió mùa này là đông hay chướng
Đêm bỏ Kiên Giang đi không quay lại
Rạch Giá còn đâu tiếng pháo phá thành
thôi để đường 80 mặc ai nhớ mãi
mình đâu cần biết biển có còn xanh
A20 nguyễn thanh khiết
Kiên Giang – Rạch Giá
12-01-2025
Ôm mãi cái buồn đau nửa kỷ
gánh mỏi phận người mất nước non
đi tới đi lui như mộng mị
ta là ai hết héo lại mòn
Bạn cũ đếm hoài thừa mấy ngón
tình chung ngày trước chẳng đầy ly
cờ đã nước tàn vô phương chọn
giang san đã đành tiếc mà chi
2
Nói với ai những gì muốn nói?
kể ai nghe những chuyện đời xưa
người mới ngơ ngơ không dám hỏi
kẻ cũ không còn ai đón đưa
Mối mọt đùn quanh chồng sách cũ
chữ nghĩa lạ lùng thẹn đầu môi
cố cười cho xong ngày tạm ngụ
nói một mình nghe chuyện qua rồi
3
Gác tay lên trán nhìn đêm thức
gõ cầm canh từng nhịp mà đau
thạch sùng tắc lưỡi trên tường nứt
thương ta đã chết tự thuở nào
Trong mơ vẫn thấy mình hảo hán
vác gươm thiêng đi dựng binh đao
ngựa ngả mười năm trong đại hạn
tuổi trẻ, yên cương đã vẫy chào
4
Năm mươi năm đói cơm rách áo
gõ gậy đã mòn thành quách xưa
tàn tro sót lại ngày giông bão
mất dần trong nắng sớm chiều mưa
Mai đây ta chẳng còn chi nữa
những nhớ thương lụn bại từng ngày
kể cả tình em không dám hứa
nói làm gì đến một tương lai
nguyễn thanh khiết
01-04-25
https://nguyenthanhkhiet.wordpress.com/
Vọng Ngôn (2) - Nguyễn Thanh Khiết
Trái tim lọt kẽ ngón tay khô ráp
con mắt mờ rơi xuống mặt sàn khuya
chắc đất động làm rung rung cái nhớ
mưa lùa triệu năm về đứng ngoài kia
-Trong đó – em chết trôi từ địa ngục
chút trinh nguyên vương vấn dưới phật đài
trái tim rướm máu thấm đầy chốn ấy
thoi thóp lịm dần chẳng đợi chờ ai
-Ta trần trụi lom khom từ biển lớn
thịt da nhùng nhằng trên cát trắng phau
thương tật nén đau hoá ngàn cơn sóng
xô bờ em từng chút, từng chút đau
2
-Con mắt thứ ba thấy mình chết trẻ
ta với yên cương thấm dấu máu hồng
giữa biên khu vắng hoe chiều gió lộng
ta bỏ cuộc người khóc dưới trời không
-Đầu lâu ta treo tòn teng lưng ngựa
con mắt căm căm rực một dấu thù
quê xưa ơi! đường về không thấy nữa
cung kiếm nào xé rách được thiên thu
-Nước kiệu gõ đau loanh quanh mộ địa
ta thấy bóng ta mất một cái đầu
không còn chỗ nào để ghi, để nhớ
ta chết thật rồi, chết đã từ lâu
3
-Khi gió lớn thổi tan bầy quá khứ
những giang hồ sót lại nắm tay không
ai ngồi điên đếm sớm chiều mộng dữ
bàn tay nào cố níu một bến sông
-Thiền định ta mê giữa trời bão nổi
trơ dưới phật đài không một hồi kinh
ta hơ hãi vung gươm cùn múa rối
băm nát bóng ta đứng đó rùng mình
-Ngủ yên đi những trăm chiều nông nỗi
em đừng nhìn, đừng ngó lại ngàn xưa
đâu còn chỗ bình yên nào xưng tội
tất cả hết rồi một bóng đời xưa
No comments:
Post a Comment