Saturday, August 30, 2025

THƠ NHẠC Vĩnh Nhất Tâm

THƠ NHẠC Vĩnh Nhất Tâm
fb Bùi Thị Xuân
Nếu các đặc khu mọc lên và cho tàu thuê
Anh chị em phỏng đoán bao lâu tàu nó sẽ đồng hoá Việt
Nam?
 
--------------- 
 ĐÂU HÙNG KHÍ - Vĩnh Nhất Tâm
https://www.youtube.com/watch?v=B2ccnQ0XuX0 
 
ĐÂU HÙNG KHÍ
Đâu hùng khí vang danh dòng Bất-khuất!
Từ ngàn xưa đã giữ vững giang san.
-----
Ai rước Tàu... hô: "Giải phóng" Miền Nam.
Thật xuẫn động làm tay sai cho giặc.
Từng pho sử chưa thời nào quốc tặc:
Biến nước nhà ra "Bắc thuộc" sang trang.
Ải Nam Quan sững sững đã đem dâng...
Cả biển đảo thay "Công hàm"đem nạp...
Thỉnh di sản Marx-Lenin "chống Pháp":
"Vượt Trường Sơn" đã không rõ ngọn nguồn...
Khiến Đồng Baò phải chịu cảnh hàm oan!
Giữa Nam Bắc có chung nền văn hóa.
Khởi từ đó đã nuôi mầm đại họa:
Chẳng khác nào đổi đất nước vì ... danh.
Rước ngọai nhân làm đầu mối chíên tranh!
Thành một khối gọi: "Đỉnh cao trí tuệ"
Khi điểm lại mới biết đâu cẩu trệ:
Đẩy người dân vào kiếp sống lao nô.
Thay dân Tàu.... khai thác khắp cõi bờ:
"Tình hữu nghị" có khác nào xâm lược.
Chỉ ngần ấy đủ chứng minh: bán nước:
-Không còn nghe tíêng súng nổ̉... xâm lăng:
Cách thâm sâu là theo :"Vết dầu loang..."
Mất Độc Lập cùng chủ quỷên một nước..
Người-chạy-giặc Vĩnh Nhất Tâm "30.4.1975" - 4.9.2023
(Cõi Lòng Toàn Tập)
--------------

Bùi Thị Xuân
TÂM SỰ CÙNG EM
(Thế hệ đã sống trong lòng cs)
Trời nước Việt dọc theo bờ biển Thái:
Nay biến thành địa ngục giữa trần gian.
Mấy mươi năm với chủ nghĩa vô thần,
Đã đảo ngược cả luân thường đạo lý.
Có phải vậy không em? Buồn quá nhỉ!
Những phố phường, hàng quán của ngày nao.
Có còn chăng...chỉ trong giấc chiêm bao,
Ta tin chắc cỏ cây còn ủ rũ.
À còn nữa! Những bạn thân, thầy cũ,
Những con đường hoa trắng có còn không.
Hay “đảng” đưa đi đến những nông trường,
Biến mười ngón tay thon thành… sỏi đá.
Hẳn Em biết nhiều hơn ta hết cả;
Cái “thiên đường Cộng Sản” quá điêu ngoa.
Chúng bắt em: Con “ngụy” phải chen đua,
Ðể tẩy não thành “cháu... ngoan bác" vậy.
Em tuyệt đối không thể nào con “ngụy”,
Vì Cha Em đâu theo: Pháp, Tàu, Nga.
Rước ngoại nhân vào phá cửa, phá nhà,
Phá luôn cả giang sơn và Tổ Quốc.
Em thừa hiểu Cha em: Người giữ nước,
Ðịnh nghĩa thế nào Cộng bảo “Ngụy Quân”?
Phường loạn ngôn nên dân mãi cơ bần,
Ai cũng rõ: Trò trả thù, ngược đãi.
Luôn chém giết bất nhân, không hối cãi,
Ngược lòng dân và phản bội giống nòi.
Để ngoại nhân sai bảo tợ tôi đòi
Mà cứ tưởng mình đứng ngang thiên hạ.
Nhờ cấm vận thu hồi, đâu có lạ!
Mở thương trường, đường rộng rải ăn chơi.
Đóng thêm đinh cửa ngục tới ngạt hơi,
Gom tiền của... mặc tình tiêu phung phí.
Mấy mươi năm, cái “thiên đường ấu trĩ”,
Dân đã nghèo, lại càng phải nghèo thêm.
Vác đau thương, mang trên cổ xích xiềng,
Vì “ơn đảng” nên buôn DÂN, bán NƯỚC.
Em là một chứng nhân cho đất nước,
Rơi vào tay của lũ giặc vô thần:
Sáng đến trường bị nhồi sọ “Marx-Lenin”
Chiều về ngắm, khen “bác Hồ" vĩ đại .
Ta cảm phục tuổi Em dù nhỏ dại,
Sống trong bùn vẫn trong sạch như sen.
Chẳng nhuộm màu tráo trở, trắng thay đen,
Nên tâm sự với Em: Tình nhớ nước.
Nuôi hoài bão như xa dần từng bước:
Lòng dặn lòng từ ngày vượt biển Ðông.
Phải cứu dân ra khỏi ách cùm gông,
Đưa dân tộc thoát khỏi hầm tai vạ...
Thôi chừng ấy dòng thơ ta tâm sự:
Nỗi niềm đau viết bằng máu tâm hồn.
Trao tặng em mang dòng máu Triệu-Trưng,
Mưu chí lớn: Anh-thư dòng giống Việt.
Và trai Việt noi gương dòng tuấn kiệt
Như Ðức Trần, như Lê Lợi, Quang Trung...
Biết bao nhiêu là những bậc Anh-hùng;
Gương Ngũ Tướng (*) rạng ngời khi tuẫn-quốc!
Em nhớ nhé! Tình thương Nòi, yêu Nước,
Kẻ đầu non, người cuối bể một lòng.
Quyết đấu tranh cho nòi giống Tiên Rồng
Cho Việt-tộc thoát khỏi vòng nô lệ.
Vĩnh Nhất-Tâm - Viết sau ngày chính quyền Mỹ thời Bill Clinton bỏ cấm vận với Ba Đình đảng tại Việt Nam
-------------- 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts